BÀI DỰ THI
Chủ đề: Viết về thầy cô và mái trường
Họ và tên: Phạm Thị Lan Anh - Lớp: 10C7
TIẾNG NÓI TRI ÂN
Một đời người - một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
Thầy cô - hai tiếng thân thương ấm áp luôn in đậm trong tâm khảm những cô cậu học trò. Từng dòng chữ này em viết lên là sự bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu thương chan chứa đến với thầy cô - những người cha, người mẹ thứ hai đã nâng niu dìu dắt cho chúng em từng bước trưởng thành, ấp ủ cho chúng em bao niềm tin hoài bão về một tương lai tươi sáng. Không thể kể hết được những công ơn to lớn của những người thầy, người cô trong sự nghiệp giảng dạy và trồng người.
Cuộc đời của người thầy như những người lái đò lặng lẽ hi sinh mà mang đầy trách nhiệm cao cả! Những con người ngày đêm miệt mài bên trang giáo án gửi gắm bao tâm huyết, tình yêu thương vô bờ của thầy cô. Từng hạt bụi phấn kết tinh tri thức, là thứ hành trang quý giá theo em suốt một đời người.
Dòng thời gian vô định cứ thế trôi đi, từng chuyến đò lần lượt cập bến, mái tóc thầy cũng trở nên bạc dần, nhưng tâm huyết đem đến nguồn tri thức vô tận cho các học trò của mình thì vẫn còn mãi…
Làn gió thu nhẹ nhàng đưa đẩy vài chiếc lá khô rơi rụng góc sân trường, tiếng ve râm ran của mùa hạ ngày nào cũng im lặng đến bất ngờ. Bước vào ngôi trường trung học phổ thông Nguyễn Khuyến, một môi trường học tập với bao cảm xúc trào dâng lẫn lộn: vui có, buồn có xen lẫn cả chút lo lắng hồi hộp. Có lẽ thứ cảm xúc lớn nhất lúc ấy trong em là sự bỡ ngỡ, khi xung quanh là một không gian mới lạ, sự rộng lớn của ngôi trường cũng như là sự ngại ngùng khi gặp bạn bè mới - những người mà em chưa từng quen biết.
Thời gian êm đềm dưới mái trường THPT Nguyễn Khuyến trôi qua thật nhanh, em có thêm những người bạn hòa đồng, những trải nghiệm thú vị qua từng tiết học đặc biệt là sự quan tâm nhiệt tình giảng dạy của từng người thầy, người cô bên bảng đen, phấn trắng. Mỗi thầy cô đều có một tính cách, những nét riêng biệt cùng với phương pháp dạy học của mình nhưng tất cả đều có niềm tâm huyết chung của nghề nhà giáo. Cho dù thời gian được tiếp xúc với thầy cô chưa là bao nhiêu để em có thể cảm nhận hình ảnh đẹp đẽ của mỗi người nhưng em cảm thấy rõ sự chân thành của từng thầy cô qua những bài giảng, những cử chỉ ân cần mà thầy cô mang lại cho chúng em. Đó là những tiết giáo dục công dân sôi động của cô Quyên, là những tiết Tin học thú vị của thầy Mạnh, là những tiết Toán, Lí với những kiến thức xa lạ, khó khăn đến chán nản với cách tiếp cận khác xa cấp trung học cơ sở. Đó là những lời hay ý đẹp, những tác phẩm lôi cuốn cùng lời giảng của thầy Mạnh Hoàng, nó như mở ra một thế giới văn học rộng lớn mà ở nơi đó, ta như được cuốn vào những dòng cảm xúc, thấy được những mảnh hồn đẹp đẽ của các nhân vật đồng thời cũng dạy cho ta cách nhìn nhận mọi khía cạnh của cuộc đời thông qua các cách nhìn khác nhau. Nó còn là những câu chuyện gần gũi xen lẫn các tiết học Địa lý, Lịch sử nhẹ nhàng, thoải mái của cô Chúc, cô Lý. Nhưng có lẽ người mang trách nhiệm lớn lao hơn cả chính là cô Thêm - người mẹ hiền, người lái đò thầm lặng sẽ dìu dắt 43 đứa con, 43 tính cách, 43 suy nghĩ khác nhau về dưới mái nhà chung 10C7.
Em cảm thấy rất may mắn khi được học tập tại ngôi trường này với rất nhiều thầy cô tận tụy nhiệt tình, luôn sẵn sàng giúp đỡ và tiếp thêm nghị lực cho chúng em bằng cả trái tim của người thầy vĩ đại. Nhưng có lẽ người để lại trong em thật nhiều ấn tượng là thầy Nguyễn Mạnh Hoàng - giáo viên bộ môn Ngữ Văn của chúng em. Tuy thời gian được tiếp xúc với thầy chưa được nhiều nhưng trong thâm tâm em dường như có một thứ cảm xúc gì đó vừa thân thuộc, vừa gần gũi. Là một người yêu thích văn chương, luôn có những tâm tư và rung cảm mãnh liệt trước mọi thứ diễn ra xung quanh của cuộc đời, em thích tìm hiểu, khám phá và đi sâu vào thế giới nội tâm phong phú, những giao cảm khát khao với đời sống của con người. Vì vậy mà em luôn có cảm giác hồi hộp, tò mò về một giáo viên sau này sẽ là người “tiền bối”, là người truyền lửa, giúp em tìm ra hướng đi đúng đắn. Trong lớp, em không phải là một học sinh xuất sắc, không hay đưa ra ý kiến tranh luận nhưng cũng chẳng phải là một học sinh quá thụ động. Cũng như các bạn trong lớp, em không có nhiều cơ hội được tiếp cận với thầy, chỉ thông qua những giờ học trên lớp, qua cách thầy đi đứng trên bục giảng, cách truyền đạt kiến thức “đặc biệt” đến với chúng em hay từ việc thầy tạo cho chúng em những tiếng cười giải trí sau những tiết học căng thẳng...Những hành động ấy làm em ngưỡng một thầy lắm!
Công ơn to lớn của những người cô, người thầy làm sao ta có thể kể hết. Thầy cô luôn là người cha, người mẹ thứ hai của chúng em, đã soi đường chỉ lối mỗi khi chúng em cảm thấy lạc lõng trên hành trình trưởng thành của chính mình. Dù cho cuộc sống có biến đổi thế nào đi nữa thì trái tim, tình cảm mà thầy cô dành cho học sinh của mình vẫn mãi như vậy. Thứ tình cảm ấy thiêng liêng, cao đẹp đến nhường nào. Nó đã vun đắp, sưởi ấm tâm hồn của biết bao thế hệ học trò khi còn cắp sách tới trường. Sau này, khi em lớn lên, trưởng thành hơn, em không còn được sống trong sự ấp ủ của gia đình và nhà trường nhưng em sẽ không bao giờ quên công ơn sâu nặng và tình yêu bao la mà mỗi thầy cô dành cho học trò của mình.
Đến đây, cho phép em và toàn thể lớp 10C7 gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các thầy cô của trường Trung học phổ thông Nguyễn Khuyến vì bao nhiêu sự vất vả, hi sinh, một lòng vì những học trò thân yêu của mình. Thầy cô đã nâng đỡ chỉ dạy từ khi chúng em mới bỡ ngỡ bước chân vào môi trường với bao điều lạ lẫm, tạo động lực để chúng em tự tin học tập và rèn luyện. Một mùa Hiến chương nữa lại đến, chúng em xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến thầy cô. Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe và gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp của mình.